Đôi mắt của Tiểu Bắc sáng lên khẽ mím môi, nhưng vẫn không lên tiếng chào hỏi.
Đương nhiên là Lâm Hiểu Tuệ sẽ không để bụng, cô lấy hai viên kẹo ra cho cậu bé ý bảo là bọn họ nhanh đi vào đi, có vẻ hôm nay trời sẽ có tuyết rơi nên chắc có lẽ buổi tối phải đắp thêm chăn.
Quả nhiên lúc sắp tan ca thì trên trời có tuyết bay, Lâm Hiểu Tuệ thu dọn đồ đạc vội vàng đi đón Bình An, cậu bé với Đậu Tử học cùng trường mầm non, cô và Lâm Tú Chi đã nói với nhau là sẽ thay phiên nhau đón bọn trẻ, như vậy bản thân sẽ có chút thời gian rãnh rỗi.
“Dì Tuệ, có phải chú Vũ của cháu đưa anh hai đến rồi phải không? Đậu Tử tò mò hỏi.
Nghe cách gọi của cậu bé thì Lâm Hiểu Tuệ cảm khái một lần nữa, trong bản gốc, vì Lý Trần thị không đồng ý thế nên khi nào cũng nói trước mặt Đậu Tử rằng Lâm Tú Chi tái giá nên không cần cậu bé và em gái nữa, còn nói gì mà cha dượng dẫn con trai đến sẽ tranh ăn và tranh đồ chơi của cậu bé, vì vậy Đậu Tử rất bài xích nam chính và con của anh ấy, mãi cho đến năm mười sáu tuổi khi cậu bé gia nhập bộ đội dưới sự giúp đỡ của nam chính, và nhận được sự rèn luyện mới hoàn toàn thay đổi cách nhìn với nam chính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây