Anh nhân viên muốn đi theo thì bị trưởng phòng ngăn lại, thì thầm vào tai anh ta giải thích tình hình của mẹ Trần, ra hiệu anh ta đừng đi vào. Nếu thật sự làm cho mẹ Trần có nguy hiểm gì, mấy người bọn họ đều sẽ bị chỉ trích.
Anh nhân viên nghe lời ngồi vào chỗ cũ, sau đó quan sát phòng khách của nhà họ Trần, có một cái bàn vuông bình thường và mấy cái ghế. Trên tường ngoài bức chân dung của một vĩ nhân thì chẳng có thứ gì khác, sắp xếp ngăn nắp gọn gàng, là một gia đình công nhân rất mộc mạc.
Lâm Hiểu Tuệ đi vào phòng của mẹ Trần, Trần U đã đỡ bà ấy ngồi xuống. Bình An hiểu chuyện cầm một chiếc khăn mặt đi qua.
“Mẹ, bà nội bị té ạ. Bình An sợ hãi lên tiếng.
“Không sao, lát nữa bà nội sẽ khoẻ lại. Lâm Hiểu Tuệ nhìn Trần U, thấy vẻ mặt lo lắng sợ sệt của cô bé: “Em ra chào hỏi đồng chí của uỷ ban khu phố đi, chỗ này có chị lo rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây