Vương Lão Nhị chính là con dao trong tay của Xưởng trưởng Trương, cũng là một trong những bia đỡ đạn gánh họa thay ông ta. Cho dù lần này không xảy ra chuyện, sau này anh ta cũng chỉ có con đường chết.
“Thật ra cô không cần lo bị thu hồi công việc của mình, lãnh đạo trong xưởng phải xác định nhiều việc như vậy, không thể vì một câu nói của người nào đó mà thay đổi đâu. Lâm Hiểu Tuệ thấy vẻ mặt hoang mang của Lâm Tú Chi, giải thích từng chút một cho cô ấy nghe: “Đông Tử vừa được khiêng về, bọn ông cả đều ngửi thấy mùi rượu, khi đó lo nhà máy sẽ truy cứu trách nhiệm, không phải kêu mẹ chồng cô và bác gái cả bọn họ lau người cho Đông Tử, thay đồ đấy thôi? Lại cố tình kéo dài một ngày. Hôm đó thời tiết nóng, sau khi người trong phòng bảo vệ tới, hoàn toàn không ngửi được mùi rượu. Cộng thêm ông cả bảo đảm nên phòng bảo vệ và lãnh đạo trong nhà máy đều xác nhận Đông Tử xảy ra tai nạn trên đường đi làm. Cho nên được tính là tai nạn nghề nghiệp, giấy trắng mực đen thông báo khắp nhà máy. Lúc đó, có người nói tất cả lãnh đạo nhà máy đều bị lừa, đó chẳng phải chỉ thẳng vào mũi lãnh đạo mắng họ ngốc đấy ư?
Một lúc sau, Lâm Tú Chi mới phản ứng kịp: “Vậy là… cho dù Vương Lão Nhị đi trình báo, lãnh đạo trong nhà máy cũng sẽ không tin?
Cô ấy vẫn chưa hiểu, chẳng phải sẽ không tin, mà là cho dù biết thì họ cũng sẽ không thay đổi được kết quả trước đó.
“Cũng gần như thế. Dù sao thì ý tứ chính là vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây