Trần Lam vẫn lắc đầu, anh cả và chị dâu không ngại nhưng cô ấy không thể không hiểu chuyện. Con gái đã kết hôn, sao có thể về nhà mẹ đẻ dưỡng thai được? Bất kể mọi người khuyên thế nào, Trần Lam vẫn không ở lại. Lâm Hiểu Tuệ hơi bất đắc dĩ, có cô em chồng hiểu chuyện quá cũng phiền não. Nhưng đêm nay, đôi vợ chồng trẻ sẽ ở lại nhà họ Trần. Mẹ Trần bảo Trần Lam ngủ ở phòng sách, nơi đó có lò sưởi âm tường nên sẽ ấm hơn một chút.
“Không, mẹ và đám Bình An ngủ ở phòng đó đi. Con không yếu đuối tới mức đó. Trần Lam vội vàng ngăn lại.
“Mẹ muốn nói là con ngủ cùng mẹ. Đây là lần đầu tiên con mang thai, không biết rất nhiều thứ. Nếu con không bằng lòng chuyển về nhà thì mẹ phải nói với con những chuyện đó. Mẹ Trần nghiêng đầu nhìn cô ấy.
Ngày hôm sau là ngày tết ông Táo, bà phải trông bọn trẻ, Lâm Hiểu Tuệ phải đi làm nên chỉ có Trần Nham và Trần U quét dọn vệ sinh. Trước kia không cảm thấy gì, bây giờ nhà cửa rộng rãi, người dọn dẹp lại ít nên phải quét dọn hơn nửa ngày. Hai người mệt không thở ra hơi.
Trần Nham nghỉ ngơi một lúc, sau đó nhìn đồng hồ và đứng dậy đi đón Lâm Hiểu Tuệ tan ca.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây