Lý Trần thị ngừng khóc, nấc nghẹn và hỏi: “Con không tái giá thật à?
Lâm Tú Chi gật đầu lia lịa: “Con không tái giá. Con còn bốn đứa con. Người tốt cũng không đến lượt con, cuộc sống chẳng tốt được như hiện tại. Việc gì con phải khổ?
Lý Trần thị đi tới ôm Lâm Tú Chi khóc rất to: “Cái số hai mẹ con mình khổ quá! Ba Đông Tử mất sớm, mẹ còn trẻ đã phải ở góa. Giờ lại đến lượt Đông Tử đi sớm thế này.
Lâm Hiểu Tuệ tan làm trở về, thấy mẹ chồng nàng dâu ôm nhau khóc ròng, bèn ghé tới cạnh bác Trương hỏi rõ nguyên do. Cô thầm thở than, bà Lý Trần thị này cũng ranh mãnh thật, cố tình làm lớn chuyện lên như thế, trong vòng mấy năm tới sẽ chẳng bà mối nào dám ngấp nghé nữa. Rồi Lâm Tú Chi thì hiền như cục bột, mỗi ngày tẩy não cho cô ấy, kiểm soát cô ấy chặt chẽ là có thể giữ cô ấy lại nhà họ Lý làm trâu làm ngựa.
“Sao thế này? Trần Nham tan học về, cũng không hay biết gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây