Bác Ngô kéo Lâm Hiệu Tuệ qua một bên thì thầm: "Tiểu Kha được lắm. Ba mẹ đều có công ăn chuyện làm. Có hai cô chị đã lập gia đình, xem con trai một. Ba mẹ còn trẻ lại làm ra tiền lại có thể giúp trông con cái. Hơn nữa, công việc của họ cũng tốt, làm ở ban khu phố, mỗi tháng ba mươi bảy đồng năm. Xe đạp hay máy thu âm đều có cả. Nó bảo là nếu Tiểu Lam chịu, nó đồng ý bỏ một trăm tám mươi tám đồng làm sính lễ, một máy máy mà một đồng hồ. Cháu thấy đấy, chân thành đến mức nào, nếu Tiểu Lam gả cho nó thì em gái họ của bác, tức là mẹ của Tiểu Kha chắc chắn sẽ thương yêu Tiểu Lam như con ruột. Hai vợ chồng tự kiếm tiền tự giữ. Sanh con thì có họ chăm nom, sống như cõi tiên luôn.
Há, chuyện khó tin nhất trên đời này, chính là mẹ chồng nói sẽ coi con dâu như con ruột của mình, ai mà tin được thì thật là ngu ngốc.
Còn hai người chị lớn lên trong gia đình như thế này, sợ rằng cũng coi em trai là con của mình, nhất định là chị rể rất khó đối phó, dù sao gia đình họ cũng tốt, thực sự sống chung mới thấy khốn khổ muốn chết.
Lâm Hiểu Tuệ gật đầu, nhưng không có từ chối thẳng mặt, chỉ nói hỏi Tiểu Lam trước xem ý kiến của cô bé.
“Đúng vậy, phải hỏi Tiểu Lam, hay là để con bé gặp Tiểu Kha chút nhỉ? Bác Ngô cười tràng dài, hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây