Ngô Tú Tú lắc đầu: "Chúng ta mang thai vào mùa đông quần áo dày cộp, hơn nữa mấy tháng đầu bụng còn chưa lộ rõ, người trong viện chắc chắn sẽ không nhìn ra được đâu, đợi khi bụng sắp lớn em sẽ nói nhớ mẹ và để anh đưa em trở về, thời tiết sẽ lạnh cóng sau khi tuyết rơi một trận nên chắc chắn không thể trở về, em lên nhà chị kế của em ở một thời gian, chỗ đó của chị ấy hẻo lánh nên sẽ không có ai đến, sau đó em làm một cái bụng giả đi loanh quanh khắp thôn quê nhà họ Lý, qua một hai ngày sẽ sinh ngay nên ai phát hiện ra nổi chứ?"
“Tốt lắm, cứ làm như thế này đi, chỉ có điều khi tuyết rơi anh sẽ không tiện đi thăm em. Từ Vĩnh An khẽ cau mày.
Ngô Tú Tú cười nũng nịu nói: "Chỉ cần có thể giúp được anh, em không sao cả."
“Cưới em như cưới được báu vật vậy. Từ Vĩnh An ôm chặt Ngô Tú Tú cảm động nói.
Lâm Hiểu Tuệ vẫn đang chờ đợi phản ứng của Từ Vĩnh An, không ngờ ngày hôm sau anh ta đã bế về một đứa con trai, nói là bế con được con, nhưng vấn đề là anh ta hoàn toàn không thể có con, làm sao có thể có được con chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây