Kéo Trần Nham sang một bên, Trương Bình nhỏ giọng nói "Tôi biết Hầu Bảo và góa phụ Diệp ở cùng một khu với anh, có điều lãnh đạo bên trên còn đang thảo luận về việc này nên tôi cũng không rõ lắm sẽ xử lý thế nào, các anh về trước đi, có tin gì thì tôi sẽ thông báo ngay cho anh."
So với việc xử phạt, điều Phương Đại Ngưu lo lắng hơn là góa phụ Diệp sẽ tự sát, xét đến cùng thì góa phụ Diệp dính dáng đến ông cả cũng là vì nó.
"Yên tâm đi, phòng bảo vệ bọn tôi có người thay phiên nhau trông, không xảy ra chuyện được đâu." Trương Bình hờ hững nói.
"Được, vậy bọn tôi về trước." Trần Nham gật đầu, vỗ bả vai Phương Đại Ngưu: "Đi thôi, ở đây nữa cũng không được gặp người, đây cũng xem như là vấn đề nội bộ của xưởng cán thép, chỉ cần không báo cáo thì nhất định người sẽ không sao."
Lâm Hiểu Tuệ thấy Trần Nham trở về nhanh như thế cũng không kinh ngạc, dù sao ông cả cũng là thợ nguội bậc tám, muốn xử phạt thế nào thì lãnh đạo bên trên nhất định phải họp bàn xong rồi mới có thể công bố.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây