Ở gần sâu sau đổ một chiếc tường cao năm mét, dài ba mét ngăn cách với gian phòng của mẹ Trần hai mét, không gian trống hai mét đó có thể đặt một cái bàn và ghế dựa, còn chỗ khác… đến lúc đó sẽ nói sau. Nói tóm lại cũng không thể để trống được mà có thể trồng thêm một ít rau xanh hay thứ gì đó.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lâm Hiểu Tuệ đang đi đánh răng thì nhìn thấy chị dâu Vương cũng đang bưng chậu rửa mặt lại đây. Mặt chị ta vẫn còn hơi sưng, đặc biệt là khoé miệng vẫn còn vết bầm tím nhìn có vẻ rất nghiêm trọng.
“Chị dâu Vương. Lâm Hiểu Tuệ chào hỏi rồi nhanh chóng đánh răng rửa mặt, cô cũng không có ý định cùng chị ta nói thêm gì.
Chị dâu Vương liếc mắt nhìn Lâm Hiểu Tuệ, đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường. Cô thì có gì đặc biệt hơn người chứ, còn không phải cũng dựa vào đàn ông mới có thể vào được thành phố làm công nhân sao.
Tất nhiên Lâm Hiểu Tuệ cũng không biết người khác nghĩ thế nào mà cô cũng sẽ không để ý tới. Sau khi cho Bình An ăn no xong thì cô lại đi làm, nhìn thấy Lâm Tú Chi đang cõng thằng nhỏ đi giặt quần áo cô cũng không nói thêm cái gì mà chỉ chào hỏi rồi đi ngay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây