“Cháu tính để chúng ta cho cháu mượn phòng ở sao? Có thể, dù sao trong một thời gian chúng ta cũng sẽ không trở lại luôn, cháu cứ ở đi đừng lo. Bà nội Ngô cười ha hả nói.
Phòng ở càng sống càng mới, vốn dĩ bà nội Ngô cũng tính toán muốn nhờ nhà ông hai hoặc là nhà họ Trần để ý giúp nhưng không ngờ tới người ta đã đi tới cửa trước, có người giúp đỡ giữ nhà thì đây đúng là chuyện tốt.
Lâm Hiểu Tuệ vội vàng xua tay: “Không phải ạ, cháu muốn hỏi bà có bán phòng ở này không?
Ông bà nội Ngô đều sửng sốt, dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới Lâm Hiểu Tuệ muốn mua phòng ở này.
Hai ông bà cụ liếc nhau, ông Ngô lắc đầu nói: “Nếu như cháu muốn ở nhà thì chỉ cần chúng ta không trở lại thì cháu muốn ở tới khi nào cũng đều được hết, nhưng nếu như muốn mua thì chúng ta không tính toán bán đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây