“Tiểu Cầm, dù cho có thế nào thì trước hết em có thể đừng bàn đến chuyện ly hôn được không? Anh thật sự không thể không có em được. Từ Vĩnh An vừa quỳ vừa đi tới bên người Trương Uyển Cầm rồi ôm lấy chân cô ấy khóc lóc thảm thiết.
Trương Uyển Cầm cũng ngăn không được nước mắt rơi xuống, cô ấy nức nở nói: “Không thể sinh con thì làm sao chứ, tôi tức giận là do anh lừa gạt tôi, vì thanh danh của bản thân mình mà anh trả lại cho tôi một đống thuốc. Đây không phải là do anh muốn đổ việc không thể sinh con lên đầu tôi sao?
“Tiểu Cầm, đều là do anh quá để ý đến thể diện, là anh khốn nạn, đều là do anh sai. Từ Vĩnh An lại tự tát lên mặt mình: “Chỉ cần em đồng ý tha thứ cho anh thì chúng ta sẽ trở về tìm bác cả, ông hai mở một đại hội trong sân. Đến lúc đó anh sẽ làm trò trước mặt mọi người nói cho bọn họ biết người có vấn đề chính là anh, sau này sẽ không bao giờ có người nói xấu về em nữa. Nếu như em thích con thì chúng ta đi đến trại trẻ mồ côi ôm một đứa trở về, nhưng mà em đừng rời xa anh có được không?
Trương Uyển Cầm nhìn về phía Từ Vĩnh An: “Anh thật sự đồng ý làm trò trước mặt mọi người thừa nhận rằng người có vấn đề là anh sao?
Cô ấy biết Từ Vĩnh An là người sĩ diện cỡ nào, nếu như một người như vậy sẵn sàng làm trò trước mặt mọi người thừa nhận loại vấn đề này thì quả thật anh ta rất yêu cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây