Sau khi Hồ Minh xác định cô ấy không có suy nghĩ luẩn quẩn gì trong lòng thì anh ấy mới đứng dậy rời đi, Lúc ra khỏi cửa lại nhìn thấy một bác gái đang trộm nghe lén bên ngoài cửa, anh ấy lễ phép chào hỏi rồi lại đưa mắt nhìn cửa phòng của Lâm Hiểu Tuệ sau đó mới xoay người rời đi.
Trong mắt của bác Ngô di chuyển rối loạn, vừa vặn lúc này Lâm Hiểu Tuệ lại đi ra đổ nước nên bà ta nhanh chóng vẫy tay về phía cô: “Trong nhà An Tử có một người đàn ông tới đây, cháu có biết không?
Lâm Hiểu Tuệ vừa nghe đã biết là vị bác sĩ kia, anh bạn tốt lắm nhưng ngàn vạn lần không thể để cho người khác hiểu lầm được cho nên cô đã nhanh chóng nói lời giải thích giúp Trương Uyển Cầm: “Cháu biết, đấy là bạn họ cấp hai của anh Từ, người đấy là bác sĩ. Hôm nay anh ấy tới đây là vì có việc muốn tìm anh Từ, cháu là người chỉ đường cho anh ấy.
Bác Ngô à một tiếng rồi ánh mắt tối sầm lại, hứng thú cũng ít đi. Bà ta nhìn thấy Lâm Tú Chi ôm đứa nhỏ đi tới nên bĩu môi nói với bên kia: “Tới xin ăn sao.
Biết bác Ngô và Lý Trần Thị đều không hoà hợp cho nên Lâm Hiểu Tuệ nghe thôi là cảm thấy xong rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây