Ông cụ nghe thấy vậy thì mỉm cười, nhìn xung quanh một lát rồi gọi bọn họ vào trong nhà mình nói chuyện.
Nếu như chỉ có một mình Lâm Hiểu Tuệ, thì cô chắc chắc chắn không dám, nhưng hiện tại có anh Vương và lâm Chí Dũng ở đây, thì cô có gì phải sợ liền theo ông cụ đi vào trong nhà.
Thật ra thì nhà ông lão cách cô của anh Vương không xa lắm, cũng coi như là cùng một con phố, chắc có lẽ đều là nhân viên của nhà máy sản xuất sữa bột.
Đúng như vậy, ông lão nói mình họ Lưu, là công nhân về hưu của nhà máy sữa bột, nhưng hiện tại con trai lớn của ông ta đang làm việc ở đó, nhiều thì chắc chắn không có, nhưng mà để cho một đứa trẻ ăn no bụng thì hoàn toàn có thể.
“Ôi, thật vậy thì ông có ơn lớn đối với cháu. Lâm Hiểu Tuệ đem thịt và đường đỏ bỏ lên bàn, xúc động nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây