Trần Nham nhíu mày: “Cậu cũng hai mươi mấy tuổi đầu rồi, tôi và Bình Tử cũng đã lên chức ba rồi, Đại Đầu cũng đã đính hôn rồi. Trong bốn người chúng ta cũng chỉ còn mỗi cậu đang độc thân thôi đấy. Qua chút thời gian nữa lại phải nhờ mẹ Bình Tử giúp cậu tìm xem, đừng để đến lúc đó tiền sính lễ cũng lấy không ra được.
“Tôi không cần kết hôn đâu, hiện tại ở một mình tự do biết bao, chờ khi nào tôi muốn kết hôn rồi lại nói tiếp. A Hữu trở mình tiếp tục đi ngủ.
Hiện tại anh ấy cũng chỉ có một mình, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn đi đến đâu thì đi đến đó, muốn không tắm rửa thì không cần tắm rửa, muốn không rửa chân thì không cần rửa chân, không phải quá sung sướng rồi sao. Luẩn quẩn cỡ nào mới muốn đi tìm một bà quản sự để quản mình chứ.
Trần Nham thở dài, cho dù có là anh em tốt thì cuộc sống của người khác anh cũng không tiện khoa tay múa chân xen vào. Anh chỉ hy vọng về sau anh ấy đừng có hối hận là tốt rồi.
Lâm Chí Dũng ở bên kia thì tương đối thông minh, cậu ấy đã yên lặng đứng lên rửa mặt xong xuôi ngồi ăn bữa sáng mà Trần Nham mang đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây