Trần Nham mới vừa vào cửa nên chỉ nghe được một câu sau, anh tò mò hỏi: “Chà đạp thứ gì thế?
Lâm Hiểu Tuệ liếc nhìn anh: “Sao sinh nhật của Tiểu U mà anh cũng không nói cho em biết? Tiểu U, em nhìn xem thích màu nào? Hay là em thích màu đỏ, hình hoa cũng có đấy nhé.
Trần U ôm mảnh vải màu hồng nhạt vui mừng như hoa nói: “Cảm ơn chị dâu, em thích màu này.
Rất hiếm khi ăn được một bữa sủi cảo làm Lâm Hiểu Tuệ ăn đến mức no căng. Lúc Trần Nham đỡ cô đi đường cũng nhịn không được nói với cô: “Nếu em thích thì lần sau chúng ta lại ăn, ăn nhiều hỏng bụng thì làm sao bây giờ? Còn khó chịu không? Nếu không để anh đi lên bệnh viện kê một ít thuốc tiêu hoá nhé.
“Không cần đâu anh cùng em đi một vòng nữa là được, em còn đang mang thai mà làm sao có thể tuỳ tiện uống thuốc được. Này, kia có phải là Trần Vĩnh An không? Lâm Hiểu Tuệ nâng cằm ra hiệu cho Trần Nham nhìn qua đầu hẻm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây