Đợi buổi tối đến, Lâm Hiểu Tuệ nói cho Trần Nham nghe suy nghĩ của mình, anh ấy đồng ý: “Sáng mai anh đi xin nghỉ, sau đó sẽ cùng em trở về thôn Lâm Gia.
Sáng hôm sau, Trần Nham đến nhà máy xin nghỉ, sau đó mua một cân thịt, một cân đường trắng và hai chai rượu, thịt là cho nhà họ Lâm, còn rượu và đường là cho bí thư chi bộ, tuy là trong thành phố đã có giấy chứng nhận nhưng trong thôn rất đông người, phải đợi rất lâu, nếu vậy thì thà rằng đưa chút đồ cho họ để làm nhanh cho xong.
Đoạn đường từ thôn Sa Đường đến thôn Lâm Gia rất trắc trở, nếu không phải Trần Nham ôm chặt Lâm Hiểu Tuệ thì hai người họ đã ngã đến bốn hoặc năm lần rồi, vừa đến thôn họ đã đi thẳng đến nhà của bí thư chi bộ.
Lúc này vẫn là giấy chứng nhận hộ khẩu, sau khi trưởng thành mỗi người sẽ có một bản, thực ra Lâm Hiểu Tuệ không có nhưng vì kết hôn nên mới đi làm một bản, vì có giấy chứng nhận hộ khẩu nên không cần báo cho Lâm Tân Sinh, vậy nên cô định chuyển xong hộ khẩu rồi mới nói với bọn họ.
“Thím Hai có nhà không? Lâm Hiểu Tuệ đứng ngoài sân gọi vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây