Mẹ Trần nhìn hai người bọn họ: “Mẹ còn tưởng có chuyện gì, tiền cũng không giữ lại để tiêu, nếu cha của hai đứa mà biết mình có thể giúp được thậm chí ông ấy còn vui vẻ, có lẽ còn bảo không cần phải trả, chẳng qua số tiền này Tiểu Lam và Tiểu U cũng có phần, cũng không thể không chia cho hai đứa nó được, sau này việc học phí và ăn mặc của chúng hai người phải chi hết rồi.
Lâm Hiểu Tuệ không ngờ mẹ Trần có thể nói ra những lời đó nhẹ nhàng như vậy, sau khi kinh ngạc cô vội vàng nói: “Cho Tiểu Lam cùng Tiểu U đi học và ăn mặc là chuyện mà vợ chồng chúng con nên làm, về phần của hai em cũng nên chia đủ, đó là của hồi môn mà ba đã để lại cho hai đứa nó.
Nghe được mấy chữ của hồi môn, hốc mắt mẹ Trần đỏ dần lên, Trần Lam và Trần U muốn nói gì đó nhưng lại bị mẹ Trần xua tay ngăn lại: “Không sao cả, không cần chia cho hai đứa nó, mẹ biết con là đứa con hiếu thảo, nghe lời mẹ, chỉ cần các con khỏe mạnh thì thế nào cũng được.
Lâm Hiểu Tuệ không tiếp tục tranh luận nữa, nhưng đêm xuống cô lại đi tìm Trần Lam và Trần U, cô nói cho họ nghe về chuyện tiền tiết kiệm và tiền lương hưu: “Tiền tiết kiệm đủ để lo việc đi học và ăn mặc của hai đứa, tiền lương hưu có thể cho chị dâu và anh trai mượn trước được không?
Trần Lam và Trần U liếc nhìn nhau, trong nhà còn bao nhiêu tiền tiết kiệm mẹ Trần cũng không nói cho bọn họ biết, anh cả cũng vậy, họ luôn coi chúng là trẻ con vì thế chúng cũng không nghĩ đến việc chị dâu lại thương lượng với chúng như người lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây