Trương Tự Cường gật đầu rồi quay qua nói với Lâm Chí Dũng: “Vừa rồi cậu cũng nghe thấy đấy, mấy tháng sau bất kể là gà hay thỏ đều được đưa đến nhà máy cán thép. Giám đốc Trương tuy hơi tham lam nhưng là người nói được làm được, nếu ông ấy nói sẽ không để cậu chịu thua thiệt thì chắc chắn sẽ không chịu thiệt, mà nếu ông ấy muốn cho thật, có lẽ sẽ có lợi đối với cậu, biết đâu không chừng đến lúc đó công việc sẽ tốt hơn.
Lâm Chí Dũng gật đầu, trong lòng anh ấy biết rõ ai nặng ai nhẹ, giống như lời Hiểu Tuệ nói, một chút tiền tài so với đời đời kiếp kiếp dùng bát sắt thì có đáng là gì.
Buổi tối, Trần Nham vừa về nhà liền đem chuyện tốt kể cho Lâm Hiểu Tuệ, về phía Lâm Chí Dũng chắc chắn 100% thành công, bên này em có 80% đã nắm chắc nhưng hiện tại lại đang thiếu tiền.
“Thầy anh nói, Dũng Tử kia một ngàn đồng cũng không phải vấn đề, bên chúng ta phải chuẩn bị hai ngàn đồng, khoảng tiết kiệm của mình hiện tại có bao nhiêu? Trần Nham hỏi.
Không ngờ được vì có hai chuyện đến cùng một lúc, Lâm Hiểu Tuệ ổn định lại tinh thần rồi nói: “Thật ra tiền tiết kiệm của nhà ta có một ngàn hai trăm đồng, em còn một ngàn một trăm đồng nữa, vậy là đủ hai ngàn đồng rồi, nhưng nếu vậy tài sản nhà ta đều bị móc sạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây