Nhưng nhà con bé là người nông thôn đó! Cùng lắm họ chỉ có thể lấy ra được một trăm đồng, còn một nghìn đồng ấy hả? Đừng nói là ông ấy khinh thường người khác, ông ấy không tin!
Trần Nham trầm ngâm một chút, kể với Trương Tự Cường chuyện Lâm Hiểu Tuệ và em trai cùng làm chút mua bán nhỏ. Hiện họ vẫn chưa có một nghìn đồng, nhưng thêm mấy tháng nữa là góp đủ rồi.
"Chỉ trong một năm mà kiếm được một nghìn đồng, chưa kể còn là một nghìn sau khi đã chia cho hai người. Em bảo mua bán nhỏ ấy hả? Em nói rõ thầy nghe, rốt cuộc là bán cái gì!" Trương Tự Cường trợn to mắt, nghiêm túc hỏi.
Ở thời đại này, tố chất con người hoàn toàn khác nhau, nếu Lâm Hiểu Tuệ gây ra chuyện gì hại đến quốc gia, xã hội, Trương Tự Cường sẽ 'quân pháp bất vị thân'.
Trần Nham vội vã giải thích: "Chỉ là thu chút gà, vịt, trứng gà chỗ đồng hương mang đi đổi vải với xưởng dệt, rồi lại lấy vải về quê đổi gà, vịt, trứng, hoặc tiền thôi ạ. Vốn dĩ chúng em chỉ định tích chút tiền riêng, không ngờ lại kiếm được nhiều như vậy. Hiểu Tuệ nói, đợi em trai cô ấy có công việc, cô ấy cũng tìm được một cái rồi, sẽ không mua bán vậy nữa."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây