“Không chê không chê, sao lại chê được! Tôi biết ký túc xá hiện đang kín phòng mà. Thiết Đản biết nếu không có Thu mua Trương giúp đỡ thì mình còn chả được ở phòng giường đôi nữa nên nào dám chê, cảm ơn còn không kịp nữa là.
Trông cậu ấy có vẻ thật thà, Thu mua Trương mới hài lòng gật đầu. Anh ta bảo nhà máy cho ba ngày để thu xếp, nghĩa là sẽ bắt đầu làm vào ba ngày sau, lúc đó Thiết Đản hãy đến gặp anh ta trực tiếp để anh ta dẫn đi nhận đồ, còn hôm nay chỉ đến đây thôi, có thể về được rồi.
“Cảm ơn anh Trương, vậy chúng tôi xin phép về trước nhé. Lâm Hiểu Tuệ cảm ơn lần nữa rồi dẫn Lâm Chí Dũng và Thiết Đản đi về.
Trên đường về, Thiết Đản vẫn chưa hết phấn khởi, chị em Lâm Hiểu Tuệ cũng không ngăn cản cậu ấy mà để cậu ấy huyên thuyên mãi không ngừng. Mãi đến hơn nửa tiếng sau, cuối cùng tâm trạng hào hứng của Thiết Đản mới vơi bớt, cậu ấy hơi ngượng ngùng gãi đầu: “Chị hai, em cảm ơn chị ạ, nếu không có chị thì chẳng biết em sẽ lưu lạc về đâu nữa.
“Cảm ơn chị làm gì, nhờ có sự cố gắng của em cả. Kể từ bây giờ, em hãy làm việc chăm chỉ để sớm ngày trở thành công nhân chính thức nhé. Lâm Hiểu Tuệ đưa hai người lên xe rồi mới trở về tứ hợp viện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây