"Còn, mà sao, cậu bé này muốn mua à?" Mẹ Trụ Tử hăng hái thấy rõ. Nhà bọn họ xem như thuộc hàng khá giá trong thôn nhưng tiêu dùng cũng nhiều. Lần này tổ chức lễ kết hôn cho Trụ Tử mà tiền ra như nước, những hơn hai trăm đồng. Cũng không phải Trụ Tử và ba anh ta không vào núi săn bắn được nhưng nếu có thể bán được một con heo thì ví tiền sẽ dư dả hơn một chút.
Người thì muốn bán, người thì muốn mua, quá hợp ý nhau còn gì? Thiết Đản yêu cầu đi xem heo trước, thế là hai người băng qua gian nhà chính để ra sân sau, đúng lúc nghe thấy tiếng thét của Lý Quyên: "Á! Bộ anh là chó hay gì, đừng có cắn tôi!..."
Thiết Đản: ...
"Ê! Này, qua bên này mau!" Sau đó cô ta lại hét lên: "Sơn Tử, chơi thì chơi chứ thua đừng có cắn người, nghe không!"
Thiết Đản tỉnh ngộ, gật đầu, hóa ra là chơi thua. Anh ta bị khờ mà, tức giận cắn người thì cũng dễ hiểu thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây