Hai cô em chồng cũng không dễ gì sống chung, đứa lớn thì đanh đá, đứa nhỏ thì ngang ngược, bây giờ nhìn lại không giống như vậy, Lâm Hiểu Tuệ cười gật đầu: “Các em ấy rất hiểu chuyện, học cũng rất giỏi.
“Nói đến học hành, tôi vẫn còn rất hối hận, lúc đó trong nhà tôi đưa tôi đi học nhưng sống chết không chịu đi, bây giờ một chữ cũng không biết, tôi nghe nói anh Hướng Đông nói cô biết hầu hết các chữ phải không? Lâm Tú Chi rất hối hận vì không đi học, cho dù học đến lớp ba, cầm lấy bằng tiểu học cũng có thể biết hết toàn bộ con chữ.
“Là cô không muốn đi, tôi còn không được đi, ba mẹ tôi… cô cũng biết sau khi Chí Dũng bỏ học tôi cứ bám lấy em ấy bắt em ấy dạy cho tôi, lâu dần nên tôi học được chữ, muốn học hành thì bao lâu cũng không cho là muộn cả, bây giờ vẫn còn kịp mà. Lâm Hiểu Tuệ thật lòng thật dạ nói.
“Ồ, đã kết hôn rồi, lại không bao lâu nữa phải làm mẹ thì học làm gì chứ. Lâm Tú Chi lắc đầu: “Mẹ chồng cô…không sao chứ.
“Trước mắt thì vẫn ổn. Lâm Hiểu Tuệ liếc nhìn Lâm Tú Chi hỏi: “Mẹ chồng cô thì sao? Nghe nói bệnh đau lưng lại tái phát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây