Người đàn ông gật đầu, không hỏi thêm nữa, nắm tay Sơn Tử rời đi.
Lâm Chí Dũng trầm ngâm nhìn bóng lưng của hai người, sau đó quay đầu nhìn Lâm Hiểu Tuệ.
“Nhìn chị làm gì, mau làm xong việc còn về, nực muốn xỉu. Lâm Hiểu Tuệ phất tay, nóng hơn rồi.
Đợt này không được may mắn, nhà cô họ đã khóa cửa nên chỉ đành đi tìm cô ấy, cả ba hỏi thăm hàng xóm của cô họ, nói rằng cô ấy thường cùng mẹ Trụ Tử làm đế giày, còn nhiệt tình chỉ đường cho họ.
Rất dễ tìm, cổng viện bên ngoài đã đóng, Lâm Chí Dũng gõ cổng, một lúc sau mới mở cửa, mọi người đều sững sờ, đây không phải là người đã gặp trước cổng thôn sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây