Cô lấy số tiền hôm nay kiếm được ra cho Trần Nham xem. Đích thực đã làm cho Trần Nham ngã ngửa vì kinh ngạc. Chỉ một ngày mà kiếm được những mười hai đồng tư với mười quả trứng gà, ngang với nửa tháng lương của anh.
“Nhiều thế này, chị dâu Uyển Cầm biết được liệu có hay không? Trần Nham hơi lo lắng.
“Chắc chắn chị ấy biết là em có lãi, chỉ không biết là lãi được bao nhiêu thôi. Thật ra cho dù em không lấy một đồng lãi nào, chị ấy cũng sẽ nghĩ là em có lãi. Đằng nào chẳng vậy thì kiếm được bao nhiêu em cứ kiếm thôi. Biết cũng chẳng sao cả. Chạy đi chạy về bao nhiêu đường đất, trời thì oi bức thế này, chẳng lẽ em không nên lấy lãi? Thôi, mình ra ngoài ăn cơm đi. Lát nữa mang đồ sang cho họ. Lâm Hiểu Tuệ viết Trần Nham lo lắng điều gì. Trương Uyển Cầm không biết ngoài chợ bán bao nhiêu tiền một con gà, vịt hay sao? Chắc chắn là cô ấy biết, nhưng cô ấy không mua được. Cô ấy có về nông thôn cũng chưa chắc đã mua được cùng giá dó. Cho nên Lâm Hiểu Tuệ cứ an tâm mà kiếm khoản lãi này.
Cơm nước xong xuôi, Lâm Hiểu Tuệ mang đồ sang cho Trương Uyển Cầm. Trông thấy gà mái già với vịt béo múp míp, cô ấy toét miệng cười không thấy Tổ quốc đâu, một mực khẳng định rằng Lâm Hiểu Tuệ đã giúp mình một việc lớn.
“Em chỉ làm chân chạy thôi, chủ yếu là là nhờ mảnh vải hoa ấy, nếu không thì thật sự không mua nổi con gà mái già này đâu. Lâm Hiểu Tuệ cười đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây