Hai người cứ bí mật đào, lén lén lút lút, không để người lớn biết, còn bắt Ô Đào phải giữ bí mật.
Sau đó đào được mấy ngày thì bỏ đấy, hình như hai người cũng không nhắc đến chuyện này nữa.
Ô Đào nhìn anh trai, trong lòng nghĩ, bệnh cũ của anh trai lại tái phát rồi.
Nhưng bé cũng thấy, nếu đúng là gỗ Cẩm Lai như mình nghĩ, thì nhất định rất quý giá, giờ nghĩ cách mang về nhà, biết đâu có thể bán được tiền thì sao.
Thế là bé nói: “Được, chúng ta đi hỏi, nhưng đắt quá thì không mua nữa, mẹ mới giày cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây