Ninh Diệu Hương thấy Ô Đào nhìn tới, liền nói: “Mở ra xem đi.”
Ô Đào có chút chần chờ, có điều vẫn mở ra, quả nhiên là một đôi giày, giày mới tinh, ở trong phòng nhỏ nơi này mà trắng tới lóa mắt.
Bé kinh ngạc: “Mẹ, sao mẹ lại mua cái này, cái này nhiều tiền lắm đúng không?”
Ninh Diệu Hương: “Mua cũng mua rồi, hỏi nhiều như vậy làm gì! Đôi giày này đã tiêu không ít tiền, lúc con mang thì cẩn thận một chút, hiện giờ trời lạnh, vẫn nên mang giày bông cũ của mình đi, trường học các con có chuyện đại sự gì rồi hả mang tới, hoặc là đầu xuân sang năm trời ấm áp lên rồi mang.”
Ninh Diệu Hương một dong dài một hơi, có điều Ô Đào đã vui như lên mây: “Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ, con cũng có giày mới!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây