Hồng Biên Tập ở bên cạnh thấy vậy liền vội nói: “Cô đừng tức giận, đừng chấp nhất trẻ con, trẻ con không hiểu, dạy lại là được.”
Hồng Thẩm: “Đứa nhỏ này cũng thật là, mười đồng tiền, mười đồng tiền mà nó cũng dám! Mới có mấy tuổi đầu, sau này lớn lên nói không chừng còn cả gan hơn!”
Ô Đào lập tức hiểu ra, đây là vu oan cho bé trộm tiền.
Bé lớn tiếng nói: “Không phải, không phải, mẹ, tiền này là con đoạt giải ở đại hội thể thao mà có được, không phải con trộm, con không có lấy tiền người khác, đây là tiền của con!”
Hồng Thẩm đứng bên cạnh nghe bé nói vậy liền cười nhạo: “Đây là nói đùa với tôi sao, tôi nhìn thấy rõ rành rành, ta đặt trên bàn mười đồng tiền ở trong nhà tôi, mỗi bên năm khối, nhưng chỉ mới chớp mắt, một mao cũng không còn, không phải nó trộm, thì chắc tiền có chân mà chạy? Lúc ấy đi qua cửa nhà tôi chỉ có nó, nếu không phải nó thì còn có thể là ai? Vừa hay, nơi này của các người có hai xâu năm khối tiền!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây