Chỉ là một đứa thì còn nhỏ, đứa còn lại không muốn xông pha, nên an phận ở trong trường.
Mạnh Sĩ Huyên nhìn dáng vẻ thận trọng của Ô Đào, thở dài, vẻ mặt thành thục nói: “Sắp tới chỉ sợ lại sắp có một hồi mưa gió.”
Ô Đào sững sờ: “Trời sắp mưa? Đang mùa đông, mưa cái gì cơ?”
Mạnh Sĩ Huyên nghẹn lời.
Tuy rằng câu nói này, giọng điệu này, ở nhà là bé nghe thấy cha bé nói, bé liền giả bộ bắt chước, nhưng ít nhất bé còn biết nó có ý gì, nhưng Ô Đào lại nghe không hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây