Bóng bàn thì có bàn bóng bàn, ở ngõ nhỏ nhà bé có một cái sân có bàn bóng bàn, Huân Tử và bé từng đi tới đó đánh, có điều đi sau thì đến cũng phải chờ người ta đánh trước, người ta không đánh nữa mới có thể chạy nhanh vào đánh vài cái, sao có thể luyện tập thật tốt chứ.
Mà Ô Đào càng không được đánh nhiều thế, thời gian rảnh rỗi của bé phải đi nhặt lõi than đá, nên không chơi được cái đó.
Mạnh Sĩ Huyên: “Nhảy cao nhảy xa ném tạ? Đúng rồi, cậu có thể tham gia thi chạy!”
Ô Đào: “Thi chạy? Chính là chạy bộ ấy hả?”
Mạnh Sĩ Huyên gật đầu thật mạnh: “Đúng đúng đúng, chúng ta có thi chạy 100 mét, cũng có thi chạy 400m, cậu muốn tham gia cái nào cũng được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây