Ô Đào chỉ cảm thấy cả người như có một cỗ năng lượng bùng phát, bé ngồi ở chỗ đó, toàn thân cứng đờ nắm chặt tay, nhìn chằm chằm vào bác gái và bác trai.
Không được, nhất định không thể thế được, bất kể thế nào cũng không thể cho họ mượn căn phòng kia, sau khi cho mượn, nhất định sẽ không có chuyện lấy về được!
Lúc này, Ninh Diệu Hương nghe xong, hiển nhiên là không vui vẻ gì, chỉ nói: “Em nói anh chồng à, căn phòng kia của chúng tôi cũng để đặt đồ, mấy thứ đồ hỗn tạp, đều chất thành đống để bên đó, nhà gái người ta qua đây nhìn thấy, vạn nhất lại thấy ghét bỏ, làm cuộc hôn nhân này rối tung lên, chúng tôi không gánh nổi trách nhiệm này đâu!”
Giang Duyên Sơn vừa nghe xong, lập tức nói: “Em dâu à, chuyện này em không cần nhọc lòng, em cứ yên tâm, đến lúc đó để bọn anh dọn dẹp một chút, rồi mang đồ đạc tới tây, thu dọn phòng ở này cho em xong xuôi, đến lúc đó em cứ quan sát thử đi, nhất định sẽ đẹp hơn so với bây giờ!”
Giang Hiểu Nguyệt cũng nói: “Đúng vậy, đều là người trong nhà, phòng ở của mình tất nhiên cũng nên nhanh chóng thu dọn, Diệu Hương, em đừng lo lắng về chuyện đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây