Diệp Uẩn Niên gật đầu: “Đúng vậy, anh biết rất nhiều chữ, đã đọc rất nhiều sách, em muốn học cái gì, anh đều có thể dạy em.”
Ô Đào nhìn Diệp Uẩn Niên, khi Diệp Uẩn Niên nói ra những lời này, cậu không có bất kỳ ý tứ gì khác, ánh mắt của cậu bình tĩnh thản nhiên, cậu nói với một giọng điệu rất tự nhiên.
Ô Đào suy nghĩ một lát: “Có làm lỡ thời gian của anh không?”
Diệp Uẩn Niên: “Dù sao thì anh cũng không đến trường, nên anh học ở nhà. Em có thể tới, cùng học với anh.”
Ô Đào: “Trong nhà anh có người, có quấy rầy người nhà của anh không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây