Diệp Uẩn Niên bước xuống xe, anh nhìn về phía người đàn ông đang đứng chờ ở đó.
Anh lạnh lùng nói: “Có việc gì thì mau nói nhanh lên, tôi không có nhiều thời gian cho mấy loại việc như thế này đâu.”
Nói xong, anh cúi xuống liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay.
Khoảng hai mươi phút nữa là anh phải chuẩn bị qua đón Ô Đào rồi, Ô Đào đang mang thai, lại còn hay bị nghén, sáng nay cô còn nôn ra một chút, làm anh không thể nào yên tâm cho nổi.
Lạc Tái Lâu cười cười, nói: “Không phải chính anh mới là người tới tìm tôi hay sao? Sao bây giờ lại đột nhiên biến thành tôi tìm đến anh để nịnh bợ rồi thế này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây