Ô Đào nghe vậy thì im lặng nhìn Hà Tích Thanh, một lúc không nhanh cũng không chậm sau, cô mới lên tiếng nói: “Nếu như anh ấy thực sự là phạm tội giết người, vậy thì sẽ có pháp luật trừng phạt, còn nếu pháp luật đã quyết định sẽ không trừng phạt anh ấy, vậy thì anh ấy không hề có tội gì cả, anh nói với tôi những điều này để làm cái gì chứ? Anh ghen tỵ với anh ấy như thế, anh muốn bắt anh ấy lại hay sao? Anh không làm được đâu, anh chỉ có thể nói với tôi những điều này để khiêu khích mối quan hệ của chúng tôi mà thôi, đó chỉ là cơn giận dữ của một kẻ tiểu nhân không hơn không kém mà thôi!”
Hà Tích Thanh nghe xong thì phản ứng đầu tiên là sững sờ, sửng sốt, sau đó thì cười khổ, anh ta ngước đôi mắt nặng nề của mình lên để nhìn Ô Đào, bất đắc dĩ mà nói: “Anh chỉ muốn nói với em rằng anh ta không phải là một người ưu tú và hoàn mỹ giống như em vẫn nghĩ đâu.”
Ô Đào thản nhiên nói: “Được, tôi biết rồi, anh hãy mau cút đi.”
**************
Khi Diệp Uẩn Niên lái xe tới, Hà Tích Thanh đã rời khỏi đó từ lâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây