Lời này của cậu ta có chút mỉa mai châm chọc, mọi người liếc mắt nhìn cậu ta một cái, ít nhiều cũng hiểu được, nhất thời đều có chút xấu hổ, dù sao thì Diệp Uẩn Niên cũng từng là giáo sư của cậu ta, còn có ơn với mình nữa, vậy mà cậu ta lại có thể ăn nói hẹp hòi xấu xa như vậy.
Diệp Uẩn Niên vân đạm phong khinh* đáp: “Tích Thanh, cậu đã từng là học trò của tôi, với tư cách là một người thầy thì tôi muốn dạy cậu một câu.”
*:Vân đạm phong khinh (云 淡 风 轻): thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.
Hà Tích Thanh ngoài cười nhưng trong không cười, cố gắng tỏ ra bĩnh tĩnh để nói: “Giáo sư Diệp, xin cứ tự nhiên mà nói.”
Diệp Uẩn Niên: “Đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây