Cô nhìn về phía mọi người đang đứng phía sau Diệp Uẩn Niên, mọi người chính là dùng ánh mắt chờ mong mà nhìn cô, đôi mắt cô có chút nước, lập tức nói: “Đây là một chuyện phi thường trọng yếu cũng là một sứ minh vinh quang em cũng không vì hạng mục này mà làm gì cả, để em nói hình như không thích hợp lắm.”
Cô mới nói xong, một vị nghiên cứu viên bên cạnh Diệp Uẩn Niên đã nói: “Đồng chí Giang, Diệp tiên sinh đã vì hạng mục mà trả giá rất nhiều, giúp đỡ chúng tôi về tài chính, còn giúp chúng tôi mua máy móc, cũng giúp chúng tôi liên hệ với chuyên gia bên nước ngoài, để chúng tôi có thể làm ra một đường mạng truyền đến quốc tế, hạng mục này của chúng tôi có thể thuận lợi như vậy, hết thảy đều bởi vì có Diệp tiên sinh.”
Anh ta cười nói: “Một đường này chúng tôi đi, gian khổ lúc lập nghiệp, trải qua khó kanh ta, cuối cùng cũng có ngày hôm nay, chúng tôi hy vọng cô có thể gửi một bức thư, đây là sự cảm kích của chúng tôi đối với Diệp tiên sinh, đây là phần lễ vật mà tổ hạng mục chúng tôi dành tặng cho các người!”
Người khác nghe anh ta nói xong liền nói: “Chúng tôi hoàn toàn đồng ý, đây là lễ vật chúng tôi tặng cho hai người, đồng chí Giang, cô cứ viết đi!”
Trên mặt Ô Đào lúc này đã đỏ bừng, cô nhìn về phía Diệp Uẩn Niên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây