Nếu như sống ở nhân gian này là một kiếp tu hành, vậy thì Diệp Uẩn Niên chính là quả ngọt mà cô nhiều năm khổ ra bất ngờ nhận lấy được, 22 năm trước bất ngờ gặp được anh ở trước căn nhà mái đỏ, anh liền trở thành tia sáng của cô, là ánh sáng mà cô đứng ở trong bóng tối nhìn lên.
Hiện giờ, ánh sáng này đã đến với thế giới của cô.
Diệp Uẩn Niên nâng tay lên, phủi bay bông tuyết ở trên mái tóc của Ô Đào: “Đối với Lạc Tái Lâu, thậm chí Hà Tích Thanh, thật ra anh cũng có chút cảm kích.”
Ô Đào cười khẽ: “Uẩn Niên, cho nên em cũng không để ý chuyện Lạc Tái Lâu cùng ai thế nào, chuyện này đáng tiếc đối với em là mối quan hệ của bọn em phải chấm dứt một cách đáng buồn, anh ấy cũng dùng anh phương pháp của anh ấy để chứng minh với em, rằng anh ấy cũng không thích hợp.”
Lông mi của Diệp Uẩn Niên rũ xuống, nhẹ giọng nói: “Lúc ấy anh nhìn thấy anh ta đưa tiền cho người phụ nữ kia, trong lòng cũng không dễ chịu, chỉ cho rằng em sẵn sàng nhượng bộ vì anh ta ——”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây