Ô Đào nhẹ nhàng nói: “Uẩn Niên, em không bao giờ buông bỏ anh đâu, không có khả năng không để ý tới anh, cho nên sau này, thời gian xuất hiện loại sợ hãi này của anh có thể càng ngắn hơn một chút, hoặc là không bao giờ xuất hiện nữa.”
Diệp Uẩn Niên: “Ừm, anh biết.”
Ô Đào: “Sau đó thì sao?”
Diệp Uẩn Niên: “Sau đó anh gọi điện thoại cho Trần Thông, hỏi tình huống, cái gì anh ta cũng nói cho anh. Đáng tiếc lúc ấy anh không biết, bằng không anh đã theo em cùng đi Hong Kong.”
Ô Đào nghe xong, liền cười rộ lên: “Khó mà làm được, vạn nhất người khác hiểu lầm thì sao, nói em tới đây có việc khác, còn muốn mang theo một tiểu bạch kiểm, vừa thấy đã nghĩ là giảm uy tín!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây