Chủ tịch của đối phương là một người đàn ông trẻ ước chừng khoảng hơn 30 tuổi, họ Nhạc, đeo kính gọng vàng, nhưng trông rất văn nhã.
Vị Nhạc tiên sinh này cười nhìn ô đào: “Giang tổng, cô dẫn dắt cho chúng tôi thấy được tiềm lực của đại lục, cũng cho chúng tôi thấy được thực lực của sự kết hợp ba khoa học kỹ thuật, từ đó chúng tôi đều thấy được những lời nói của cô rất động lòng người khiến tôi cảm động với sự chân thành của cô cũng cảm động với lòng yêu nước, nhưng khả năng cô vẫn chưa hiểu rõ nỗi băn khoăn của chúng tôi.
Nhạc tiên sinh buông tiếng thở dài: “Chúng tôi sợ nhất là cái gì, là tính nguy hiểm của hệ thống.”
Ô đào vừa nghe xong, lập tức hiểu rõ, cô cười nói: “ Nhạc tiên sinh, tôi từ Bắc Kinh tới đây khi tiến vào sân bay thủ đô quốc tế, mỗi lần đều nhìn thấy một bức họa.
Nhạc tiên sinh: “ Hả, bức tranh gì cơ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây