Diệp Uẩn Niên: “Nhiều sao? Chúng ta có thể dùng từ từ, nhất định là có thể dùng hết.”
Ô Đào lập tức đỏ mặt, sau đó cô lại có suy nghĩ muốn đuổi anh ra ngoài: “Nếu như không phải là vì trời mưa, thì em đã muốn bảo anh đi ra ngoài rồi!”
Lúc này Diệp Uẩn Niên nhíu mày: “Anh còn đói bụng, tóc cũng ướt rồi.”
Ô Đào: “Được rồi, chúng ta ăn cơm trước đi, em đi hâm nóng lại, nếu anh vẫn mãi không về, thì thức ăn cũng đã nguội lạnh!”
Diệp Uẩn Niên: “Để anh đi hâm nóng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây