Đang miên man suy nghĩ, cô nghe thấy Diệp Vấn nói: “Em có thường đứng đây nhìn ra bên ngoài không?”
Ô Đào ngẩng đầu nhìn thấy anh đứng trước cửa sổ sát đất, phía nam có mây đen lơ lửng, nhìn trời có vẻ như sắp mưa, mây đen cuồn cuộn phủ lên đường phố Trung Quan Phổ rộng lớn.
Ô Đào: “Thỉnh thoảng thôi.”
Diệp Uẩn Niên: “Đây là góc nhìn từ lâu của em đi.”
Ô Đào: “Đúng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây