Ô Đào nghe xong, cười nói: “Mười năm trước, anh ấy có bộ dạng như thế nào, chắc là cũng không khác với hiện tại lắm đâu nhỉ.”
Diệp Tĩnh: “Mười năm trước a, anh ấy lại không có nhẹ nhàng như hiện tại đâu, anh ấy thiếu một đống nợ.”
Ô Đào: “Như vậy sao?”
Diệp Tĩnh gật đầu: “Khi đó anh ấy ở trường bắn làm kiêm chức huấn luyện viên, lúc đó tôi vừa lúc đi đến trường bắn chơi, mời anh ấy làm huấn luyện viên nên mới quen biết.”
Diệp Tĩnh nhớ tới quá khứ, cười rộ lên: “Tay nghề bắn súng của anh ấy rất tốt, lạnh lùng đẹp trai đến bấn loạn, lúc ấy tôi còn muốn trêu chọc anh ấy, ai ngờ người ta ngay cả con mắt cũng đều không nhìn tôi, sau lại tôi liền gặp gỡ ông xã nhà tôi, mang thai sinh con, anh ấy luôn là cự tuyệt người ở ngoài ngàn dặm, tôi quen anh ấy tầm 3-4 năm, mới chậm rãi quen dần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây