Diệp Uẩn Niên ôm lấy cô, vùi mặt vào mái tóc của cô, hít thật sâu, rồi mới khàn giọng nói: “Ô Đào, em đã đồng ý rồi, em không được phép đổi ý đâu, em không muốn gọi thì đừng gọi, dù sao em cũng phải nói với anh ta, anh có thể chờ.”
Ô Đào đỏ mặt vùi đầu vào trong ngực anh, thấp giọng nói: “Cái này... em phải nói cho anh một chuyện.”
Diệp Uẩn Niên: “Ừ, em nói đi.”
Ô Đào: “Em đã nói rõ với anh ta rồi...”
Diệp Uẩn Niên: “Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây