Từng câu từng chữ của anh như lưỡi dao sắc lạnh, anh nhìn vào chằm chằm cô, tiếp tục nói: “Anh vĩnh viễn nhớ, trong ngày mưa ở thành Bắc Kinh, đom đóm bay lập lòe trong mưa, em đồng ý làm vợ anh.”
Ô Đào không thể nghe được nữa, chỉ cảm thấy trái tim mình như thắt lại, đau đớn: “Uẩn Niên, em —— “
Nhưng Diệp Uẩn Niên chợt thay đổi cách nói: “Em lại phát hiện ra mình sai rồi hả? Chẳng phải đã nói rồi sao, sai có thể đền bù, em còn rất có thành ý.”
Ô Đào không nói lên lời.
Diệp Uẩn Niên chậm rãi giơ tay lên, dùng đũa chung gắp cho cô một miếng cá, rồi mới nói: “Chưa kể, anh cũng đã thay đổi, em chê anh quá hoàn hảo, làm em cảm thấy áp lực, nhưng bây giờ anh đã từ bỏ tất cả những gì mình từng có, chìm đắm trong những lạc thú của chủ nghĩa tư bản, Diệp Uẩn Niên của ngày xưa cũng đã không còn tồn tại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây