Ô Đào mỉm cười, tiếp tục nói: “Bà cô chưa lấy chồng là cao quý nhất, cần phải hầu hạ dỗ dành. Bà cô nào lấy chồng rồi thì càng cao quý hơn, khi về nhà mẹ để cũng phải hầu hạ.”
Mạnh Sĩ Huyên sững sờ một lúc lâu, cuối cùng cũng hiểu ý của Ô Đào.
Cô ấy mím môi, lẩm bẩm nói: “Ô Đào, ý của cậu là…”
Ô Đào: “Được rồi, sau này mình chính là bà cô của cậu. Cậu đã chuẩn bị xong chưa?”
Mạnh Sĩ Huyên lập tức bật khóc, là mừng đến chảy nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây