Mẹ Diệp Uẩn Niên: “Đại học Thanh Hoa là một trường đại học cực kỳ ưu tú, cháu ở đây học năm năm, không phải không có cơ hội ra nước ngoài. Tới lúc đó có thể đi ra ngoài...”
Ô Đào nghe thế thì nhìn về phía bà ấy.
Mẹ Diệp Uẩn Niên nhíu mày: “Thực ra, dì có điều lo lắng, dì sợ thằng bé Uẩn Niên cố chấp, từ nhỏ tính cách của nó đã như vậy rồi.”
Ô Đào đột nhiên hiểu ra, cười khổ một tiếng. Cô nghĩ ba mẹ trên thế gian này đều dốc hết tâm sức về con cái. Thậm chí, họ còn cẩn thận tính toán mỗi bước đi cho con. Bà ấy là hết thảy đều là vì muốn tốt cho Diệp Uẩn Niên.
Ô Đào cảm thấy anh là ân nhân của mình, giúp bản thân rất nhiều. Nếu một người đối với anh tốt thì cô thấy rất bình thường, chẳng có điểm nào lạ cả. Chỉ có điều, Ô Đào sẽ không vi phạm nguyên tắc của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây