Hiệu trưởng còn nói rằng bây giờ du học sinh của Trung Quốc đại lục tại nước Mỹ rất ít, vì thế bây giờ các phương diện ở nước Mỹ, bao gồm cả du học sinh của Hồng Kông và Đài Loan đều đối xử rất tốt với du học sinh của Trung Quốc đại lục, có vẻ mọi thứ đều tốt.
Diệp Uẩn Niên còn nói cặn kẽ về những kinh nghiệm ở trường học của mình, nói rằng người trên buổi lễ khai giảng chính là nhà toán học nổi tiếng mà bản thân rất kính phục. Anh còn nói mình và vị kia từng thảo luận rất sâu với nhau về phương thức nghiên cứu của đại học nước Mỹ. Diệp Uẩn Niên cũng so sánh sự khác biệt giữa nước Mỹ và Trung Quốc, nói về nghiên cứu của Trung Quốc trong mười năm qua, gần như là mang gông cùm leo núi.
Cuối cùng, Diệp Uẩn Niên bày tỏ về sự nhớ nhung với Ô Đào: “Nếu em có thể tới đây thì tốt qua, chúng ta có thể cùng nhau trải nghiệm hết thảy mọi thứ ở đây. Đây là một thế giới khác xa với Trung Quốc của chúng ta. Anh đã xem rất nhiều sách trong thư viện của bọn họ, đó đều là những cuốn sách rất hiếm ở trong nước, rất khó tìm được.”
“Ban ngày, đầu óc của anh bị những sự vật, tri thức mới mẻ tấn công, bị rơi vào trạng thái hưng phấn. Nhưng buổi tối nằm trên giường ở nơi đất khách quê người, toàn thân mệt mỏi, thoát khỏi cái đầu ngập tràn tiếng Anh thì anh lại bắt đầu nhớ em. Anh nhớ từng câu nói mà chúng ta từng nói trong Di Hòa Viên. Sau này, em sẽ gả cho anh, trở thành vợ của anh. Thậm chí, anh còn không kìm được nghĩ sau này chúng ta kết hôn rồi thì sẽ thế nào, tưởng tượng về cuộc sống sau này của đôi ta.”
Ô Đào lặng lẽ đọc những chữ này, đọc đi rồi lại đọc lại. Đối với cô thì những trải nghiệm của Diệp Uẩn Niên quá xa vời. Ô Đào không biết sau này bản thân có thể trải nghiệm những thứ này hay không. Anh vô cùng chân thành, nhưng chung quy là càng chạy càng xa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây