Mạnh Sĩ Huyên vừa làm vừa cảm khái: “Mình phải thừa nhận một điều, mặc dù Diệp Uẩn Niên là một kẻ tồi tệ nhưng anh ta làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, trước khi đi còn quan tâm, chuẩn bị những thứ này cho cậu. Nếu mình có một người đàn ông như Diệp Uẩn Niên thì mình cũng sẽ thích.”
Ô Đào nghe được lời này cũng không nhịn được cười rộ lên. Cô đã từng giải thích Diệp Uẩn Niên không phải kẻ tồi tệ, nhưng Mạnh Sĩ Huyên cứ khăng khăng anh là kẻ tồi tệ.
Nếu đổi thành người khác, Ô Đào đã nổi giận từ lâu. Nhưng bây giờ, Mạnh Sĩ Huyên nói vậy, cô lại chẳng hề nổi nóng. Có thể thấy cùng một câu nói nhưng người nói không giống nhau thì hiệu quả cũng khác nhau.
Mạnh Sĩ huyên: “Chẳng phải vậy hay sao? Anh ta đi lâu như vậy rồi, ai có thể hao phí thanh xuân chờ đợi chứ?”
Ô Đào chỉ cười cười, cô cảm thấy bây giờ việc quan trọng nhất của bản thân là học tập cho tốt, thi đỗ đại học. Như vậy, sau này Ô Đào mới có tư cách nghĩ tới tương lai. Bây giờ, cô thật sự không có hơi sức đâu mà nghĩ tới những chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây