Lạc Tái Lâu không cười nữa, nghiêm túc nhìn Ô Đào: “Lần trước anh nói với em như vậy là anh không đúng, anh xin lỗi em.”
Ô Đào: “Chúng ta đều biết đã qua nhiều năm vậy rồi, cho dù lúc ấy em tức giận, bây giờ chuyện đã qua, em cũng không nhớ kỹ đến bây giờ, anh cũng không cần phải xin lỗi.”
Lạc Tái Lâu: “Nhưng mà anh phải cảm ơn em.”
Ô Đào: “Cảm ơn em vì việc gì?”
Lạc Tái Lâu: “Bởi vì lần đó nên anh hơi bị đả kích, cho nên sau khi trở về, anh lấy sách trước kia ông Phong để lại cho anh rồi bắt đầu nghiêm túc học tập. Anh học được một năm mới cảm thấy mình có tiến bộ rất lớn, ban đầu anh học vì nghĩ có thể có cơ hội thẳng chức ở đơn vị, tranh thủ vào đại học Công Nông Binh, ai biết đúng lúc thi đại học. Anh đọc đề thi cấp ba, cảm thấy cũng không khó đến mức đọc không hiểu, anh nghĩ ngược lại có thể liều mạng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây