Cô đến đại viện ở ngoại ô phía tây của ba mẹ Diệp Uẩn Niên, mọi thứ ở đó giống như là một thế giới cổ tích, nó quá xa vời với cô, những điều này nhắc nhở cô khoảng cách giữa cô và Diệp Uẩn Niên.
Thật tình trong lòng cô làm sao không trăn trở, cô chỉ thích Diệp Uẩn Niên và muốn cố gắng giữ lấy tình cảm đẹp đẽ đó, nhưng hiện tại cô nhìn ra chênh lệch giữa hai gia đình, thật sự quá lớn.
Bây giờ, Lạc Tái Lâu lại nói như vậy.
Điều này khiến cô không khỏi nghĩ, thật sự là vì cái này sao, thật sự là vì chuyện này sao?
Đôi mắt quyết liệt của Lạc Tái Lâu nhìn thẳng vào Ô Đào: “Anh nói đúng chứ? Nó chính là sự kỳ vọng của em, em nằm mơ cũng muốn sống như vậy. Em ở bên Diệp Uẩn Niên, em có thể có được tất cả những thứ đó, thứ em thực sự thích không phải là cậu ta, mà là ánh hào quang xung quanh cậu ta, thật ra tên mặt trắng đó còn có cái gì khác ngoài gia cảnh xuất thân, cậu ta đơn giản chỉ có thể làm một vài bài toán, có gì ghê gớm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây