Ô Đào chỉ cười không nói, kỳ thực trong đại tạp viện có mấy người thợ thủ công thích mày mò, mọi người đến bãi phế liệu thu thập các loại vật liệu rồi tích trữ dần dần, tích đủ thì bắt đầu mày mò cũng không phải là chuyện quá kì lạ.
Xem TV được một lúc thì nghe tiếng gõ cửa, là ba Diệp Uẩn Niên ra mở, bên ngoài nghe được mấy tiếng, sau đó ba Diệp Uẩn Niên quay lại, Ô Đào cũng không để ý.
Ai ngờ sau khi Diệp Uẩn Niên đưa cô ra đi mà không ra khỏi khu nhà, mà tự ý đi vào sau bếp của nhà ăn.
Ô Đào: “Đến đó làm gì vậy?”
Diệp Uẩn Niên cười đến sáng mắt: “Có cua thật. Đúng lúc hôm nay đến, từ Tô Châu đó nghe. Ông nội anh kể cua ở Tô Châu ngon hơn cua ở Hà Bắc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây